Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

Một bài viết không thể đăng báo

       Sau khi entry “Những kẻ tự tử” được đăng lên, điều khiến tôi bất ngờ là nó được quan tâm hơn rất nhiều so với những entry khác, ở cả hai mạng Blog Tiếng Việt và Blogspot. Có một người đề nghị tôi chuyển nó thành một bài viết để có thể đăng báo. Mà thật kỳ lạ, trang báo đó có tên là Nhịp Cầu Thế Giới. Xưa nay tôi cứ tưởng một tờ báo thì không thể mang cái tên như thế, chỉ những kẻ quá mơ mộng mới có thể nghĩ ra cái tên này. Kẻ ngủ mơ và thiếu thực tế chính là tôi, vì trang báo ấy đã ra đời và tồn tại được hơn mười năm, của người Việt ở châu Âu. Tôi không biết có phải người đề nghị đã muốn bài viết của tôi cho mục “Bạn gái” của họ hay không, nhưng họ cứ khăng khăng rằng cần phải lên án những kẻ tự tử vì tội của những người này rất lớn. Tôi đã viết xong một bài khác, tuy không hay nhưng tôi cần viết để kết nối và thống nhất với một người. Với tôi thì một người là cả một thế giới. Tôi đã đạt được mục đích của mình, nhưng trang báo của họ không đăng được, lý do đơn giản: họ không thể đăng những bài viết dài, mà tôi thì không thể viết ngắn.
       Đáng lẽ tôi không đăng bài viết này trên blog Hơi Thở Của Vũ Trụ, vì xét về mặt thông tin đơn thuần thì nó không có gì mới với các bạn đọc theo dõi blog của tôi từ những buổi đầu. Nhưng hôm nay, có một người bạn qua mạng lại hỏi tôi: “Giá trị sống của bạn là gì?” Đó không phải là một người bạn vu vơ, và họ thường không hỏi những câu vu vơ. Ngày xưa, vào lúc tôi yếu đuối, một câu hỏi kiểu như thế đủ khiến tôi tự tử rồi. Khi loài người đặt ra những câu hỏi như vậy là họ thực sự gặp bế tắc. Tôi không đủ khả năng trả lời câu hỏi ấy chỉ bằng một bài báo. Bài viết này dù không ngắn, nhưng nó không kết thúc vấn đề, nó chỉ mở đầu cho những cuộc trò chuyện mới.