Đó
là ngày Chủ Nhật thứ tư của tháng Năm năm nay. Ba Chủ Nhật trước ghi nhận sự
nóng bức bằng ba cuộc biểu tình vì môi trường. Ngày 22-5 không có biểu tình, vì
cuộc biểu tình ngày 15-5 đã bị chính quyền ngăn chặn quyết liệt, và chắc chắn
chính quyền còn quyết liệt hơn nữa để bảo vệ sự bình yên dù chỉ là bề ngoài cho
ngày 22-5, bởi ngày đó có một sự kiện mà xưa nay tôi vốn không quan tâm.
Nhưng năm nay tôi chẳng còn cơ hội để thờ
ơ nữa, dù tôi vẫn không tham gia vào sự kiện quái gở ấy. Buổi sáng, vào lúc
8h45’ anh bạn vong niên đã xuất hiện trước cửa nhà tôi, như vậy là trễ so với hẹn
mất 15 phút. “Tại vì anh còn phải đi bầu
cử cho xong trước khi chạy qua đây.” Anh phân trần. Nhà anh ở quận Bình Thạnh,
còn tôi ở quận 8.
Ngày 22-5 là ngày bầu cử hội đồng nhân
dân các cấp, hình như là 5 năm một lần. Tôi nói “hình như”, vì sự thật tôi
không biết rõ. Tôi chưa đi bầu cử bao giờ mặc dù có quyền bầu cử từ 22 năm nay.
Năm nay là năm thứ tư tôi không còn sinh hoạt trong các trường học hay các cơ
quan do nhà nước quản lý. Tối hôm 21-5 bố tôi từ ngoài Bắc gọi điện hỏi tôi đã
được đăng ký bầu cử trong này chưa. “Bố đừng
bầu hộ con.” Tôi đáp. “Bầu hộ là vi
phạm pháp luật đấy.” Tôi không trả lời bố tôi về chuyện tôi có là cử tri ở
Sài Gòn hay không. Tôi là người thường xuyên “tạm trú”. Tôi đang tạm trú ở Sài
Gòn và không thấy ai đến vận động mình đi bầu cử. Lần bầu cử duy nhất còn lờ mờ
trong ký ức của tôi là thời tôi còn sinh viên, khi ấy tôi đang ở quê chứ không ở
trường, hình như là nghỉ hè. Khi trở lại trường, tôi nghe nói đã có bầu cử và
người ta đã bầu hộ cho tôi…
Mặc dù cờ đỏ treo rợp đường và chiếc xe
gắn loa phát thanh thông báo về ngày bầu cử đã chạy qua ngõ nhà tôi từ hôm trước,
nhưng bạn tôi đến đón tôi không phải để đi bầu cử, mà là để cùng anh ấy đi thăm
điện Ngọc Hoàng. Chúng tôi không thể làm ngơ như không biết chuyện đêm 22-5 tổng
thống Mỹ Obama sẽ có mặt ở Việt Nam, sau thời gian làm việc ở Hà Nội, chiều
24-5 ông ấy sẽ đến Sài Gòn, nơi ông ghé thăm đầu tiên ở đây là điện Ngọc Hoàng tức
chùa Phước Hải. Anh bạn tôi xưa nay chẳng quan tâm đến chùa chiền, nên dù chùa
này rất gần nhà anh (tuy khác quận) mà anh vẫn chưa từng đến. Và anh muốn tôi cùng
đến đó trước Obama.