Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016

Những thành tựu của "công nghệ tin đồn"

     
       Bài viết này đăng ngày 15-4-2013, tức là khi Ái Nữ xuất hiện trên Blog Tiếng Việt được hai tuần.

                                                                                                         Tặng bác Nguyễn Lân Dũng
                                                                                                         Và tặng chị T bạn tôi                                                                                                       
       Vừa đặt chân đến Xóm Lá, thấy nhà bác Nguyễn Lân Dũng cũng ở đây tôi mừng quá. Bác Dũng là người của công chúng, mà trong "công chúng" ấy có tôi. Tôi yêu mến bác tới mức ngay cả khi tôi muốn chết tôi vẫn còn nhớ đến bác. Tôi chả nói điêu đâu. Để tôi kể cho các bạn chuyện này:
       Cách đây nhiều năm, mọi người thường chờ đón chương trình KCT để được nghe bác Nguyễn Lân Dũng giải đáp những câu hỏi của bạn xem truyền hình, để tăng thêm hiểu biết và để ngắm gương mặt nghe giọng nói hóm hỉnh của bác. Một lần có bạn đưa câu hỏi thế này: "Bác Dũng ơi! Em nghe người ta đồn rằng nếu ăn chuối hột chấm mật ong là sẽ chết ngay lập tức, chết tươi đấy bác ạ. Có đúng vậy không hả bác?" Bác Nguyễn Lân Dũng trả lời: "Về vấn đề này tôi đã trao đổi với ông XXX (bác Dũng nêu đủ họ tên nhưng tôi không nhớ nên đành mã hóa như vậy) là đầu ngành dinh dưỡng của Việt Nam. Ông XXX nói: "Có, tôi cũng nghe đồn như thế, từ lâu rồi. Nhưng không biết đúng hay không, bởi vì...không ai dám thử cả". Tôi đã cười suốt một ngày. Đó là cuộc hỏi đáp hài hước nhất tôi từng nghe, dù tôi chưa biết gì về chuối hột chấm mật ong.
        Ai ngờ tin đồn ấy có lúc có ích cho tôi. Một lần tôi buồn muốn chết, vì lý do gì thì tôi không nhớ nữa, tôi có những lúc buồn như thế nhưng tôi không chết vì chết khó chịu lắm, tôi vốn chỉ thích những gì êm ái, dù chết cũng phải chết êm ái. Lần này tôi nhớ ra tin đồn về chuối hột chấm mật ong, tất nhiên không khỏi kèm theo nhớ đến bác Dũng. "A đây rồi đã có công thức: chuối hột + mật ong + ngay lập tức = chết êm ái". Tình cờ lúc ấy nhà tôi có đủ, tôi liền chén đến no. Ăn xong tôi chờ mãi, chờ mãi mà chưa thấy chết, hình như tôi lại... khỏe hơn. Vì khỏe hơn nên tôi trở lại lạc quan và thôi không muốn chết nữa.