Có một
năm trong quá khứ, khi dịch vụ hát Karaoke còn mới mẻ và băng cát-xét còn được
dùng phổ biến, có một lần tôi đã thuê phòng Karaoke làm phòng thu âm cho mình.
Không có thử trước, chẳng khác nào một cuộc lên sóng trực tiếp. Khi nút ghi âm
đã bật, tôi đọc vào micro: “… Noel năm
nay, em sẽ đem đến cho anh một điều bất ngờ, một niềm vui khi năm mới còn chưa
kịp đến…”
*
Lúc đó giọng tôi còn trong, và tôi là một
người dẫn chương trình hoàn hảo chưa ai biết đến. Tôi tự dẫn chương trình cho
mình: Đọc thơ.
Bạn của tôi yêu thơ, và tôi muốn anh ấy
biết thơ có thể được đọc lên như thế nào. Bài thơ đầu tiên với những câu thơ đầu
tiên:
“Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh
Thắp một ngọn đèn hồng
như ánh lửa
Đêm sâu quá, đêm nào
biết ngủ
Chỉ con người đến ngủ
giữa đêm thôi
Mà có ngủ đâu, người
ta đợi mặt trời…”*