Thứ Tư, 27 tháng 4, 2022

Rửa gương đi...

 Thơ của Ái Nữ

 

Tôi rửa gương đi mong thấy hình trung thực

Bụi đã tan nhưng ảnh cũng loang rồi

Giữa màn nước, tôi ngắm nhìn, sửng sốt

Nốt ruồi kia đã đổi chỗ, trên môi.

 

Tôi quen nhớ nốt ruồi kia bên phải

Nhưng bạn thì không nghĩ thế, đúng không?

Với bạn, môi tôi mang nốt ruồi bên trái

Dễ thấy mà, mời người làm chứng hẳn là xong.

 

Tim tôi nhỏ máu không người làm chứng

Bạn muốn soi vào nỗi đau thật của tôi ư?

Vết thương ấy một mình tôi khâu vá

Tôi sợ mở vào xem sẹo đã lành chưa.

 

Tôi bối rối và có lẽ tôi mất trí

Bạn đừng mong sự thật trong những tiếng thở than

Vết thương bên trái tôi lại đau nhầm bên phải

Tôi ngắc ngứ, vụng về như một kẻ dối gian...

 

Mà bạn hỡi, bạn đang tìm gì vậy?

Câu chuyện của tôi chỉ là chiếc gương quèn

Dẫu bụi thời gian không làm cho hoen ố

Thì soi vào, sự thật cũng đổi bên.

 

 27 - 4 - 2022



Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2022

Giấu

Thơ của Ái Nữ

 

Em giấu anh trong bầu trời

Của hai ta. Và chẳng ai sẽ biết.

Trái chín chẳng giấu hương. Tình yêu không bí mật

Em chỉ giấu anh – người tình muôn kiếp

Đôi ta không thể chia lìa.

 

Anh đã không nhận ra rằng anh đợi em

Em từng chẳng hay rằng anh ở đó

Bể rộng non cao và tháng năm dài ngăn ta nhìn tỏ

Để thấy mình trong nhau.   

 

Từ trong anh, em cất tiếng gọi

Từ trong em, anh đáp lại - nghẹn ngào.

Anh – hoàng tử luôn ngóng một vì sao

Em – bông hồng luôn biết mình duy nhất

Tình yêu là định mệnh. Nơi vì sao giấu đóa hồng.

 

Chim về rừng. Ngựa về đồng xanh

Em ôm anh suốt kiếp. Mình không còn tha hương.

 

Sau lưng em – đêm trường. Trước mặt anh – vực sâu.

Dệt ước mơ, Sinh-Tử mình cùng nối

Anh đã đợi. Và em sẽ đợi.

Mình ở trong nhau không thể chia lìa.

 

01 - 4 - 2022