Thơ của Ái Nữ
Cuộc đời tôi sao sóng gió rất nhiều
Từ lâu tôi quên ngắm bình minh lên
Ngày tháng vẫn trôi qua với vẻ êm đềm
Tôi đã quên dần những ước mong
Tôi muốn nhớ nắng hồng với trời xanh
Trái tim tôi nguyên vẹn thuở ra đời
Đập dịu dàng những khi tôi bình lặng
Có những khi tim thúc như trống trận
Ấy là vì tôi chạy, tôi sợ hãi, tôi yêu…
Cuộc đời tôi sao sóng gió rất nhiều
Trái tim chẳng còn dịu dàng được nữa
Tôi chống chọi với đời không ngơi nghỉ
Trong giấc ngủ hồn vẫn không yên.
Từ lâu tôi quên ngắm bình minh lên
Quên cả trời đêm với trăng sao lộng lẫy
Tim tôi chất những muộn phiền, giận dỗi
Không biết trút vào đâu nên cứ mãi đầy thêm.
Ngày tháng vẫn trôi qua với vẻ êm đềm
Mặc cho trái tim thét gào rạn vỡ
Đường đến những con tim khác nhiều cách trở
Tiếng khóc quay ngược vào trong.
Tôi đã quên dần những ước mong
Và buông xuôi không còn chống chọi
Tôi thì cũ mà cuộc đời thì mới
Sao không bình yên cho tim lại nguyên lành?
Tôi muốn nhớ nắng hồng với trời xanh
Muốn hàn gắn con tim tan nát
Nhưng trái tim tôi lại đòi tiếng hát
Khi hạnh phúc tràn về thì tim vỡ còn đâu…
31-7-2014.
Đêm nằm nghe nhịp tim đau
Trả lờiXóaTháng năm khép lại tình sầu ngủ yên
Chúc Ái Nữ luôn vui.
Nhưng Ái Nữ thấy HA chẳng chịu "khép lại tình sầu" gì cả, như vậy thiên hạ ngủ yên sao nôi?
XóaGiọng thơ mềm mại, dù nhân vật "tôi" trải qua nhiều sóng gió.
Trả lờiXóa"Đường đến những con tim khác rất nhiều cách trở", phải chăng những trái tim khác cũng đã chai sạn đi rồi?
Có lẽ là vậy Chim Biển ạ! Blog Việt có một blogger vừa ra đi bất ngờ, mặc dù chưa có ai trong làng Blog Việt gặp anh ngoài đời, nhưng cách ra đi của anh để lại nhiều ấn tượng sâu sắc mà người ta khó nói nên lời. Tôi đã viết một entry về anh ở đây .
XóaHA rời XL đã lâu nên nay mới biết. HA mới sang nhà AN bên xom lá địic bài xong. Chỉ biết gởi lời buồn và mong hồn anh đuợc siêu thoát.
Trả lờiXóaAnh Phan Châu Thanh mất vì bệnh tim. Anh ấy sống cô đơn mười năm nay rồi, tự chăm sóc bản thân. Anh Sáu Miệt Vườn đăng lên một số lời tâm sự riêng của anh Phan Châu Thanh qua email, nghe buồn lắm. Lão Ngoan Đồng là một vai diễn mà anh ấy dành cho Xóm Lá. Vì chuyện của anh ấy mà tôi viết bài thơ này.
XóaTình cờ, tối nay tôi cũng đi thăm một anh bạn vừa mất. Ngủ trưa, đến 5h chiều ko dậy, cô con gái vào đánh thức thì tay chân bố đã lạnh ngắt. Hoảng hốt đưa đi bệnh viện, bs cũng chỉ giúp phỏng đoán giờ bạn ra đi ...
Trả lờiXóaThấy tôi tới, cô con gái ôm chầm, mếu máo: bố con mất rồi .. Cô bé còn trẻ, chưa tới 30, ngỡ ngàng ko tin được bố mình lại có thể ra đi. Với cô chết vẫn còn là cái gì đấy xa vời lắm ..
Đứng nhìn khuôn mặt một bên má bị tím bầm, rồi liếc nhìn tấm ảnh bạn đang cười thật tươi trên chiếc bàn nhỏ gần đấy, tôi thầm chúc mừng bạn ra đi thật nhẹ nhàng .. 6x rồi, mấy năm qua về hưu giả, giờ hưu thật .. chỉ thế thôi mà.
Chết chỉ giống như thay áo thôi mà! Con người vì sợ cái chết nên mới hình dung về nó như chuyện khủng khiếp. Thường khi gần đất xa trời người ta mới dành thời gian suy ngẫm về cái chết. Hạnh phúc cho những ai được ra đi nhẹ nhàng êm ái trong giấc ngủ. Tỉnh dậy thì đã là kiếp sau.
XóaBu tui rất thích cái định nghĩa thơ của ông Chu Hi đời Tống : Thơ là tiếng vọng của tình cảm...
Trả lờiXóaTrái tim đau là ngôn ngữ đời thường vậy tiếng vọng của nó là một cái gì đó...nhưng nghe được vẫn thấy trái tim đau ...rất đau là khác
Trận Mạnh Hảo nói cái sức mạnh của phái yếu
Cỏn con một sợi lông mày
Mà em buộc quả đất này vào anh
Huy Cận nói khi yêu hai người nhập lại làm một
Nét mặt hay là nét cảm thương
Nhìn em anh tưởng tự soi gương
Tay anh hay cũng tay em nhỉ
Hương của tình hay hương của hương
Có thể bạn quan niệm thơ là những lời tự sự của ngôn ngữ đời thường
Vâng đó cũng là một cách quan niệm về thơ chớ sao!
Thú thật là trong đầu óc tôi không lưu giữ những quan niệm hay khái niệm, định nghĩa.
XóaThỉnh thoảng tôi viết ra một cái gì đó, rồi dán nhãn cho nó là thơ, chỉ vì tôi thấy nhãn ấy phù hợp hơn là những nhãn khác.
Trái tim vỡ không biết đau.
Trả lờiXóaVỡ rồi thì hết đau.
Xóa