Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

Bài hát cổ xưa

Văn vần của Ái Nữ

Trời trong xanh chim đại bàng chao liệng
Ngựa sải chân trên đồng cỏ bao la
Người nông dân mệt nhoài sau mùa gặt
Có vì thở than mà quên những lời ca?

Trái Đất quay trong điệu vũ xa xưa
Của triệu triệu năm muôn vì sao sáng
Mặt Trời khi gần khi xa cùng ngày tháng
Ấm lạnh lòng người không theo nhịp thời gian.

Vũ Trụ hát như nghìn xưa vẫn hát
Bằng lời nắng chứa chan khắp địa cầu
Bằng nhạc mưa tưới tắm khắp năm châu
Gió thổi mây bay chim hót và hoa nở.

Loài người được nuôi lớn lên rồi hăm hở
Tìm con đường chinh phục các thiên hà
Muốn làm chủ soái cả Vũ Trụ nguy nga
Tự tôn mình lên chiếc ngai Thượng Đế.

Những bản anh hùng ca bao đời vẫn kể
Về con người với tham vọng điên cuồng
Tìm quyền uy ở những chốn tha hương
Ngợi ca cái chết ghê rợn là tuyệt đẹp.

Bao rắc rối con người tự mình chuốc lấy
Rồi tự giải quyết bằng súng đạn gươm đao
Hạnh phúc đến cùng vương miện nghiêm trao
Rồi tan biến khi ngai vàng ngã đổ.

Để giải thích về thế gian sầu khổ
Loài người biến mình thành những triết gia
Luật vũ trụ con người tự vạch ra
Rồi mải miết theo mà không hay sai đúng.

Đòi phân biệt rạch ròi giữa đen và trắng
Độc ác và thiện lương dứt khoát hai đường
Hồn xác chia lìa đôi ngả âm dương
Con người bối rối với khổ đau và hạnh phúc.

Dựng mốc phân chia hai bờ ảo thực
Vật chất rồi phi vật chất cũng từ đây
Soi thế giới, biện chứng hết ngược lại xuôi
Muốn lượng đổi lại đòi ngăn chất đổi.

Tìm chân lý nhiệt tình và sôi nổi
Giác ngộ là mình, mê tín ắt người ta
Kẻ kêu gọi Thượng Đế tít trời xa
Kẻ lùng bắt Thượng Đế bằng thí nghiệm.

Trái Đất vang tiếng kinh cầu tụng niệm
Ngày Tận Thế đến gần nhưng Thượng Đế ở đâu?
Mây độc đang vây bủa khắp địa cầu
Có thể nào tan đi chỉ nhờ lòng nhân ái?

Rộng lớn hay chật hẹp? Ôi thế giới!
Thiên đường là đây, địa ngục cũng là đây
Cho loài người, những kẻ cuồng ngạo xưa nay
Đặt mình ngang hàng với đại càn khôn vũ trụ.

Tiếng hát ngân vang chấn động muôn tinh tú
Thượng Đế bật cười rực rỡ ánh linh quang
Nơi trần thế con người sực bàng hoàng
Nhận ra Thượng Đế trong tâm đang tỉnh giấc.

03-02-2014

11 nhận xét:

  1. thơ hay nhưng chả có vần
    đọc đi đọc lại giống gần văn xuôi
    nhưng mà được cái ngậm ngùi
    đất trời hòa quyện gói gùi chúng sanh ...
    đầu năm chọc bạn một tẹo cho vui ấy mà, đừng giận nghe!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ha ha ha... Bác mạnh dạn nói vấn đề nhưng lại không nói trúng, chắc tại bác ép cho thơ của bác có vần cho nên nó mới thành như vậy. Tác phẩm này của tôi có vần đấy chứ, không những thế còn có nhiều vần, gần đủ hết. Đáng lẽ tôi phải đề là "văn vần của Ái Nữ" thì bác đã chả mất công phê mà phê lộn. Để tôi đổi lại nhé, dễ ợt mà!

      Xóa
  2. Ừ nhỉ!
    Nếu gọi nắng là lời ca vũ trụ
    Và giọt mưa nốt nhạc để ru đời
    Dẫu có phải sống chung với lũ
    Thì con người vẫn hạnh phúc mà thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lời bình của Sỏi có tinh thần AQ trong đó. Hic hic...

      Xóa
    2. hòn Sỏi
      11 giờ trước

      Gửi đến Ái Nữ lời chúc hạnh phúc nhé!

      Ái Nữ:

      Cảm ơn Sỏi!
      Ái Nữ sẽ càng hạnh phúc hơn khi ngay cả sỏi đá cũng chúc mừng.

      Xóa
  3. Xin sao lại vài comments bị "rơi rụng" trong quá trình cài đặt ở dưới đây.

    Trả lờiXóa
  4. Khung K
    2 ngày trước

    Nơi trần thế con người sực bàng hoàng
    Nhận ra Thượng Đế trong tâm đang tỉnh giấc.

    Nhận ra Thượng Đế vào ngày .. 3/2 :) ?

    Thật ra từ xa xưa, con người vốn thuận thảo với thiên nhiên, và vấn đề của con người là làm sao hòa đồng tiểu ngã với đại ngã. Chỉ sau này, khi con người phát minh ra được nột số điều kì diệu - ví dụ bay được, dù vẫn còn lỉnh ca lỉnh kỉnh .. thua con ruồi, nhưng cũng đủ cho con ngưởi trở nên lãng mạn, nghĩ mình có thể thế thiên hành đạo, thay trời làm mưa .. Nhớ mấy câu thơ của Huy Cận

    Các vị La Hán chùa Tây Phương!
    Hôm nay xã hội đã lên đường
    Tôi nhìn mặt tượng dường tươi lại
    Xua bóng hoàng hôn, tản khói sương.


    Huy Cận lạc quan hơi sớm. Đến hôm nay con ông vẫn còn đi tìm, tìm chưa ra :( . Bởi đúng như Lão Tử nhận xét từ hơn hai ngàn năm trước, trong lúc Thiên chi Đạo, tổn hữu dư nhi bổ bất túc. (=đạo trời, lấy chổ dư bù chổ thiếu) thì Nhân chi đạo tắc bất nhiên, tổn bất túc nhi phụng hữu dư. (=đạo người thì ngược lại, lấy chổ thiếu bù chổ dư). Thế nên, đến nay vào chùa Tây Phương nhìn các pho tượng La Hán vẫn là

    Một câu hỏi lớn. Không lời đáp
    Cho đến bây giờ mặt vẫn chau.


    Bài thơ có tựa "bài hát cổ xưa" thật ra là bài hát "đời mới" mới đúng ? :d


    Ái Nữ
    15 giờ trước

    Là cổ xưa hay là đời mới cũng thế. Đó là "bài hát muôn đời".

    Trả lờiXóa
  5. Son Bui Thi
    19 giờ trước

    A!
    Lại gặp Ái Nữ ở đây!
    Nàng Thơ này chắp cánh bay khắp miền...


    Ái Nữ
    15 giờ trước

    Nàng thơ hiếm khi nhập vào Ái Nữ lắm Gái Núi ạ!
    Chẳng qua là con bướm Ái Nữ nó xập xòe vẫy cánh lung tung đó thôi.

    Trả lờiXóa
  6. Bulukhin Nguyễn
    1 ngày trước

    Nhân loại nhận ra được thượng đế ở trong tâm thì mọi bi kịch đã không xẩy ra


    Ái Nữ
    15 giờ trước

    Thật ra là quá trình giác ngộ của mọi người không cùng một lúc với nhau. Nhân loại tiến hóa theo những chiều không gian tâm linh khác nhau. Bi kịch của người này có thể không phải là bi kịch của người khác.

    Trả lờiXóa
  7. Hung Phi
    2 ngày trước

    Dựng mốc phân chia hai bờ ảo thực
    Vật chất rồi phi vật chất cũng từ đây
    Soi thế giới, biện chứng hết ngược lại xuôi
    Muốn lượng đổi lại đòi ngăn chất đổi.

    Những vần thơ thật logic, có tính suy luận cao. Để hiểu vấn đề thật không dễ tí nào hihihi

    Valentime ngọt ngào Ái Nữ nhé!


    Ái Nữ
    15 giờ trước

    Ngày nào với Ái Nữ cũng ngọt ngào như ngày Valentine.
    Cảm ơn HA nhé! 

    Trả lờiXóa
  8. May quá đã gỡ thành công rồi! Lơ ngơ suýt nữa thì... đơ! Hic hic...

    Trả lờiXóa