Thơ của Ái Nữ
“Các bạn là những người dân hạnh phúc
Trên đất nước
anh hùng của dân tộc vinh quang”.
Trái tim tôi
thổn thức
Bạn ơi, đó không
phải là lời tôi nói
Mà là tiếng từ
xa xăm vọng lại
Của những thời
đã qua, của những tháng năm chưa tới…
Tôi chỉ là một con
người với trăm nghìn bối rối
Với những khát
khao, với bao trăn trở cùng hai chữ Niềm Tin…
“Xã hội chúng ta
công bằng dân chủ văn minh
Tương lai của
con em chúng ta tươi sáng”.
Bạn ơi, xin chớ
làm cho tôi kinh ngạc
Tôi biết đó
không phải là những lời bạn mới viết sáng nay
Chúng ta vẫn
ngày ngày nhìn thấy dòng chữ đó trên cây
Ước mơ của chúng
ta đang hô vang trên đường phố
Niềm tự hào của
chúng ta hiện lên to và rõ
Trong các tấm
bảng gắn trên những cây cột bên đường…
Bạn nói với tôi
bạn là người tuyệt vọng
Trong bi kịch
khốn cùng của thân phận nhỏ nhoi
Giữa chốn đông
người mà bạn vẫn thấy đơn côi
Bạn trò chuyện
ồn ào để quên lòng mình nặng trĩu
Đã lâu rồi bạn
không còn tin vào những điều kỳ diệu
Của ánh sáng yêu
thương trong khối nhân quần…
Vũ Trụ vẫn còn
đây những mùa xuân
Hoa vẫn nở và
chim vẫn hót
Nhạc dương cầm
vẫn vang lên thánh thót
Những người dũng
cảm vẫn lên đường
bỏ lại chúng ta
đằng sau với nỗi hoài nghi…
Chúng ta kiếm tìm
gì trong những quán rượu kia?
Chúng ta còn lại
gì sau những cuộc hát hò vui vẻ?
Ngậm ngùi cho
những cuộc đời dâu bể
Tự giấu lòng
rằng mình không đến nỗi đớn hèn.
Chúng ta thấy gì
sau những gương mặt thân quen?
Ôi cũ kỹ, ôi vô
duyên, ôi nhàm chán
Chẳng khác nào
khuôn mặt chúng ta hàng ngày soi gương
nhìn thấy mà ngao ngán
Đâu mất rồi
những mơ ước tuổi thanh xuân
Những điều ta
từng mơ không chỉ một đôi lần…
“Các bạn là
những người dân hạnh phúc
Trên đất nước
anh hùng của dân tộc vinh quang”.
Ôi ôi đừng nói
nữa, xin đừng nói nữa
Trái tim tôi
không đựng nổi những tình cảm quá lớn lao
Con người tôi
không có chút gì đáng tự hào
Tôi không phải
anh hùng không vinh quang chi hết
Càng nghe những
lời ngợi ca càng thấy mình mỏi mệt
Hồn chơi vơi đi
trong cõi mịt mùng…
“Xã hội chúng ta
công bằng dân chủ văn minh
Tương lai của con em chúng ta tươi sáng”.
Tương lai của con em chúng ta tươi sáng”.
Thôi thôi đi,
bạn của tôi không muốn nghe những mỹ từ sáo rỗng
Hãy nói những gì
xoa dịu trái tim đau
Nhưng ngôn từ
giờ cũng ích chi đâu
Bạn của tôi nhìn
thấy tương lai toàn màu xám
Và tâm hồn dường
như đã thành vô cảm…
Ước mơ của chúng
ta đang hô vang trên đường phố
Niềm tự hào của
chúng ta hiện lên to và rõ
Trong các tấm bảng
gắn trên những cây cột bên đường…
Sự thật trong
lòng chúng ta giấu kín như bưng
Để giết thời
gian ta viết những vần thơ thương xót nhớ nhung
Thơ ta thương
người không khiến ai nhỏ lệ
Thơ ta thương
mình thiên hạ đọc rồi chúc tụng khen hay
Hồn ta đang ở
đâu trong thế giới này?
Ta muốn như cánh
chim vút bay lên trời biếc
Ta muốn làm ngọn
sóng du ngoạn giữa trùng khơi
Nhưng tâm hồn ta
kìm nén giữa cuộc đời
Ai sẽ giúp hồn
ta tung cánh rộng?
Ai sẽ nâng bước
chân ta trên đường gió lộng?
Trái tim ta muốn
tha thiết yêu người
Nhưng nhìn lại
quanh mình, chỉ còn ta với ta thôi.
11-8-2013
Mình ngưỡng mộ tái năng của bạn, "viết văn hay làm thơ giỏi." năm mới mình tặng bạn tấm thiệp xuân, bạn bấm vào ĐÂY xem nhé.
Trả lờiXóa"Thơ ta thương người không khiến ai nhỏ lệ
XóaThơ ta thương mình thiên hạ đọc rồi chúc tụng khen hay".
Cảm ơn những tấm thiệp xuân rất đẹp của anh!
Một bài thơ mang tầm vóc thật lớn . Chúc bạn những ngày xuân vui , bớt trăn trở !
Trả lờiXóaCá nhân mỗi con người chúng ta rất nhỏ bé, nhưng những vấn đề mà chúng ta phải đối diện thì không phải lúc nào cũng nhỏ.
XóaTrái tim ta muốn tha thiết yêu người
Trả lờiXóaNhưng nhìn lại quanh mình, chỉ còn ta với ta thôi.
Đọc câu thơ của bạn lại nhớ Văn Cao với mấy mươi năm nhìn bóng mình trên vách. Muốn "Từ đây người biết thương người / Từ đây người biết yêu người . " cũng chẳng ai cho ..
Lại nhớ câu thơ xưa Bạn đến chơi nhà ta với ta Thời cụ Nguyễn Khuyến coi thế mà sướng, ít nhất cụ còn có bạn thực sự ..
Đầu năm ghé thăm đọc bài thơ bạn buồn hắt hiu .. Nhưng rất cảm ơn bạn.
Nhân tiện qua năm mới chúc bạn luôn vui, khỏe
"Vũ Trụ vẫn còn đây những mùa xuân
XóaHoa vẫn nở và chim vẫn hót..."
Bài này HA được tặng rồi. Đọc lại vẫn còn nóng!
Trả lờiXóaÁi Nữ cũng không muốn post những bài cũ đâu, tại bài này chưa hết nóng nên mới post lên cho những người bạn bên này chưa được đọc.
XóaBài thơ nói nhiều về nhân thế. Những khen chê về xã hội nhạt nhòa. Bạn đã đúng nhan nhản đầy ngõ đầy đường những câu dân chủ, những thói tự do. Ôi cái sự đau đáu buồn , ngồn ngộn vui .
Trả lờiXóaỪ mà đúng thật ! gọi "Hơi thở của vũ trụ "kia mà Hihi!
Trả lờiXóaĐây vẫn còn nằm trong giới hạn những gì mọi người từng biết.
XóaMấy hôm bà già về nhà ăn tết, có nghe anh Bu điện thoại nói về bạn, nhưng đến hôm nay vẫn còn bận việc nên chưa ghé đọc bài của bạn được. Tuy nhiên gửi ở đây địa chỉ email của bà già, có gì cần hỏi bạn viết gửi cho mình nhé! Bà già này luôn sẵn lòng đó :)
Trả lờiXóaNăm mới chúc bạn luôn bình an và hạnh phúc nha.
muitran1954@gmail.com
XóaBác Bu và TTM Gốc Mai thật nhiệt tình, Ái Nữ cảm ơn rất nhiều! Ái Nữ sẽ gửi email cho TTM Gốc Mai. Chúc TTM Gốc Mai một năm mới mạnh khỏe và nhiều niềm vui!
XóaGG ghé sang thăm bạn chúc năm mợi vạ sự như ý bạn nhé!
Trả lờiXóaCảm ơn gaigia! Chúc gaigia hạnh phúc và may mắn!
XóaCác bài viết của bạn rất sắc sảo. Chúc mừng năm mới, dù muộn!
Trả lờiXóaCảm ơn Hồng Lập! Năm vẫn còn mới lắm, chưa thể muộn đâu!
XóaNhững mỹ từ, khẩu hiệu to đùng cũng không bằng được sang thăm bạn Ái Nữ.
Trả lờiXóaMùa Xuân ngọt ngào nhé bạn.
Cảm ơn bạn! Xung quanh tôi nhiều người quá!
Xóamùa xuân cũng sẻ qua đi
Trả lờiXóathu tàn đông đến còn gì hả em?
Mùa đông rồi cũng trôi êm
XóaTháng năm là chuyện bên thềm mà thôi
Hoa rơi rụng lá sinh sôi
Mùa xuân vĩnh viễn ở nơi tâm hồn.
Em chị cười: chị yêu quý cô Ái Nữ nhanh quá. Thì sao nhỉ!
XóaChị về mẹ ở không có mạng nên mất tăm đấy,mai lại vào núi rồi.
Ồ, nếu chị đừng vào núi vội thì Chủ Nhật em ở Hà Nội, chị em mình có thể gặp nhau.
XóaMùa xuân vĩnh viễn ở nơi tâm hồn.
XóaLẽ ra em phải là động lực lớn để chị viết chứ nhỉ? Sao giờ chị cứ chỉ muốn"theo đuôi" là sao?
Khuya qua ở Sóc sơn về,trên ấy rừng núi cũng đẹp lại gần Hà nội đi hai lần xe buyt mất hơn hai giờ lâu chút nhưng rất rẻ cũng tiện. Sáng nay đọc lại bài thơ này- đúng là cảm giác của kẻ LƯỜI,VÔ TRÁCH NHIỆM ,Ơ HỜ( người nhà chị nói về chị đó) vẫn chỉ thích con cá vàng tung tăng dù là trong cái bể nhỏ trước vườn.Bài thơ này chị rất thích,rất nhé- nếu lát đi về đủ hứng chị sẽ viết lời bình,e là nó sẽ dài thật dài và lạc đề- ke ke .....biết đâu làng blog heo hút có thêm một nhà phê bình siêng năng và thật thà để cho Ta không chỉ có Ta mà có thêm Tớ.
nhân đọc bài thơ của bạn, Mộc bất chợt nhớ 2 câu thơ cũng nói về tự do của nhà thơ lớn Tố Hữu, nên tặng cho bạn đây:
Trả lờiXóa"Tự do cho mỗi đời nô lệ
Sữa để em thơ, lụa tặng già"
Năm mới, chúc bạn sức khỏe và hạnh phúc!
Cảm ơn hai câu thơ của Tố Hữu mà anh mang tới!
XóaAN biên:
Trả lờiXóaƯớc mơ của chúng ta đang hô vang trên đường phố
Niềm tự hào của chúng ta hiện lên to và rõ
Trong các tấm bảng gắn trên những cây cột bên đường…
Sự thật trong lòng chúng ta giấu kín như bưng
Để giết thời gian ta viết những vần thơ thương xót nhớ nhung
Thơ ta thương người không khiến ai nhỏ lệ
Thơ ta thương mình thiên hạ đọc rồi chúc tụng khen hay
Hồn ta đang ở đâu trong thế giới này?
Ta muốn như cánh chim vút bay lên trời biếc
Ta muốn làm ngọn sóng du ngoạn giữa trùng khơi
Nhưng tâm hồn ta kìm nén giữa cuộc đời
Ai sẽ giúp hồn ta tung cánh rộng?
Ai sẽ nâng bước chân ta trên đường gió lộng?
Trái tim ta muốn tha thiết yêu người
Nhưng nhìn lại quanh mình, chỉ còn ta với ta thôi."
---
CGGR:
Thời gian tội lỗi gì đâu
Mà sao Ái Nữ bắt chầu Diêm Vương
Tiếng ồn bụi bặm phố phường
Hô vang tức ngực cổ trương to phềnh...
Lá cải đã bay về giời
Trả lờiXóaRau răm ở lại vào nồi xào dưa
SGTT vừa đưa
ma đám rác cũ buổi trưa nay rồi!
Thơ hay!
Trả lờiXóa