Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015

Lời mở đầu tiểu thuyết "Ngày Tận Thế Huyền Bí"


Tôi không thể làm thi sĩ
Vì những bản tụng ca hay nhất trên đời
Các thi nhân đã dốc cạn rồi.

Họ cũng viết hết lời ai oán
Mở cho người xem vực thẳm tâm hồn
Băng tuyết phủ trái tim rực lửa
Và những giấc mơ say đắm cũng từng chôn.

Mặt trời bình minh mặt trời hoàng hôn
Vẫn chỉ một mặt trời không đổi
Các triết nhân đều ra đi rất vội
Không ở lại nghe nhân loại khóc tro tàn.

Các triết nhân đều ra đi rất vội
Thế giới kia ngày mới đang sang.
*
       Các bạn đọc của tôi!
       Hai năm qua tôi đã nhận được rất nhiều từ các bạn. Sự kết nối này giúp tôi hiểu biết hơn về chính mình, về thế giới.
       Thơ tôi không hay, văn tôi không đặc biệt. Nhưng các bạn không thiếu những tác phẩm văn chương giá trị của các tác giả khác để đọc. Các bạn vẫn ở đây, theo dõi blog này, và chúng ta giống như những đứa trẻ không muốn ngủ quên trong đêm giao thừa. Chúng ta chờ đợi những điều kỳ diệu đến trong cuộc đời chúng ta.
       Suốt hai năm qua, tôi luôn nói với các bạn rằng Thượng Đế có thật, nhưng chưa giúp các bạn chứng kiến. Bởi vì tôi còn phải chờ đợi sự dẫn dắt của Thượng Đế, chờ đợi thời khắc mà Ngài cho phép. Tôi đã luôn nói thật với các bạn. Nhưng sự thật có nhiều tầng lớp, nhiều mức độ, muốn nhìn ra sự thật chúng ta phải đi xuyên qua những lớp vỏ giả dối của ngôn từ, nhập mình vào các vai diễn.
       Tôi không ở lại đây để các bạn có thêm một nhà văn hay một nhà thơ, vì chúng ta đã có đủ các nhà văn nhà thơ rồi. Thượng Đế đã sắp đặt cho chúng ta gặp nhau, chia sẻ cho nhau kinh nghiệm để sẵn sàng trải qua một giai đoạn lịch sử đầy biến động.
       Chúng ta đang đi đến trọng tâm tác phẩm “Hơi Thở Của Vũ Trụ”. Mọi entries và comments từ trước đến nay trong blog này đều là những cánh cửa dẫn chúng ta đến tiểu thuyết “Ngày Tận Thế Huyền Bí”, giá trị của chúng vẫn được giữ nguyên. Bởi vì chúng ta còn dùng thể xác nên thời gian và không gian ba chiều vẫn còn có giá trị nhất định. Thời gian và không gian, nhân vật và sự kiện được nhắc đến trong các tác phẩm ở đây được chú ý tính chính xác về lịch sử và địa lý cho những bạn đọc quan tâm đến khía cạnh này. Những chuyện đã kể rồi thì tôi không kể lại nữa, mà sẽ chỉ nhắc lại đôi chút khi gặp nhân vật hay tình tiết liên quan. Với cuốn tiểu thuyết nửa mở này, độc giả có cơ hội xâm nhập và gây tác động đến sự hình thành và diễn biến của tác phẩm. Đây là sử ký dân gian. Những nhân vật nào sẽ xuất hiện, những sự kiện nào sẽ diễn ra? Đó sẽ luôn là điều bất ngờ đối với tất cả chúng ta, vì Thượng Đế chỉ dạy chúng ta những gì chúng ta chưa biết. Tiểu thuyết trường thiên này là tiểu thuyết hành động, nó ghi chép lại lịch sử đồng thời sáng tạo nên lịch sử. Nó không phải là sản phẩm hư cấu. Nó đã, đang và sẽ xảy ra trong cuộc đời.
       Tôi sẽ nói với các bạn sự thật nào vào ngày hôm nay? Một sự thật cũ kỹ và một sự thật mới mẻ.
       Sự thật cũ kỹ mà nhiều người biết: Phật và Chúa đã chết rồi. Họ chỉ là những cá nhân bình thường như bao người khác nên không thoát vòng sinh tử. Họ hơn bao người khác ở mơ ước vĩ đại là cứu giúp nhân loại, nhưng họ đã thất bại. Từ hồi họ bỏ đi đến nay, nhân loại liên tục phản bội ước mơ của họ bằng cách rao giảng lại những lý thuyết sáo mòn, vẽ vời lại những ảo cảnh giả dối, bất kỳ vì mục đích gì. Bao năm qua, nhân loại say đắm với việc tô tượng đúc chuông, khâm liệm Phật và Chúa bằng mọi hình thức. Đám tang của các vị ấy đã kéo dài mấy thiên niên kỷ. Vì thế, không có gì khó hiểu khi tại Việt Nam, đạo Phật và đạo Thiên Chúa không mạnh hơn những triết thuyết vô thần. Tất cả mọi tôn giáo, mọi thánh thần ở Việt Nam cộng lại cũng không mạnh hơn những kẻ vô thần. Còn triết học duy vật tại Việt Nam, sau khi đánh đổ các tôn giáo thì cũng lâm vào ngõ cụt, vì mãi mà người Việt Nam vẫn chưa hiểu được vật chất thật ra là cái gì và quyết định được những gì. Tất cả mọi triết thuyết vô thần của thế giới cộng lại khi về Việt Nam không mạnh hơn những kẻ đồng bóng.
       Người Việt Nam có đặc điểm chung là lười, dốt, thích khoe khoang. Vì đặc điểm này của người Việt Nam mà không một nhà truyền giáo nào, không một triết gia nào có thể giáo hóa nổi họ. Cho nên cuối cùng, Việt Nam trở thành một nước phi tôn giáo, phi triết học. Người Việt Nam chưa bao giờ đủ hiểu biết để tự giải quyết được những vấn đề của bản thân mình, nên mỗi khi bối rối, hoảng sợ và bất lực họ lại gọi đến Trời. Trời ở Việt Nam không thuộc về tôn giáo nào trên quả đất này. Trời ở Việt Nam chính là Đấng Tối Linh thống soái toàn vũ trụ, là Thượng Đế. Thượng Đế không cần những tôn giáo màu mè hay những triết thuyết rắc rối của nhân loại. Chính vì lười và dốt, động một chút lại cậy đến Trời nên người Việt Nam thành ra gần với Thượng Đế hơn cả, họ tiếp xúc thẳng với Thượng Đế mà không thông qua các giáo chủ hay các triết gia. Đấng Tối Linh hài lòng khi con người biết đến quyền năng của Ngài mà nhờ cậy, nên Ngài luôn giúp cho người Việt Nam được may mắn. Tuy nhiên, Đấng Toàn Năng vô cùng công bằng tỉ mỉ, nên Ngài chỉ cho người Việt Nam những gì xứng với họ, những kẻ lười biếng luôn nằm chờ sung rụng. Người Việt Nam cũng có tính vô ơn, lúc bế tắc thì kêu Trời, thoát khỏi bế tắc rồi thì coi Trời bằng vung. Thượng Đế rất khoan hòa độ lượng chứ không chấp nhặt như người, nhớ Ngài thì Ngài đến mà quên Ngài thì Ngài đi. Người Việt Nam cứ lúc nhớ lúc quên, lúc có Trời lúc không, hành xử thất thường khó đoán. Khi có Thượng Đế, người Việt Nam thông minh sáng suốt và có khả năng giải quyết công việc sáng tạo một cách phi thường. Khi không có Thượng Đế, người Việt Nam giống như những con vẹt vô tích sự.
       Sự thật mới mẻ mà nhiều người đã đoán ra nhưng vẫn còn nghi ngờ: Nhân loại đang trên bờ vực thẳm của sự diệt vong. Tình thế của chúng ta giống như trên một con tàu chuẩn bị lao vào vách đá mà cơ trưởng thì vẫn loay hoay ngoài buồng lái do không có chìa khóa để vào được. Chìa khóa nằm ở Việt Nam. Sự thật này trước kia tôi không tin nổi, nhưng bây giờ thì tôi thừa nhận. Đó là điều huyền diệu của vũ trụ.
       Câu chuyện của Việt Nam là thằng ngốc gặp may mà chúng ta vẫn đọc thấy trong truyện dân gian của nhiều dân tộc trên thế giới. Khi những nhà sáng tạo thiên tài trên hành tinh này hết đất dụng võ, họ sẽ tìm đến Việt Nam, vì ở Việt Nam mọi cái cũ đều không còn đủ mạnh để cản trở họ. Việt Nam là đất nước tự do cho những thiên tài của thế kỷ hai mốt, vì ở đây không có giáo chủ, không có vua. Người Việt Nam, với lòng tự hào hay tủi nhục dân tộc tầm phào của họ, vẫn luôn là những kẻ biết hưởng thụ. Họ may mắn vì họ có Thượng Đế. Những bài học thấp nhất và cao nhất, cũ nhất và mới nhất đồng thời xảy ra ở Việt Nam. Dải đất hình chữ S này là trường thi mà Thượng Đế dành cho bài thi cuối cùng của nhân loại. Loài người không còn nhiều thời gian để sửa sai nữa, cơ hội của họ không nằm trên Sao Hỏa. Trong trường hợp nhân loại không bị tuyệt diệt thì Việt Nam là đất nước có tiền đồ xán lạn nhất, không phải vì xây được những tòa tháp chọc trời mà vì Tâm Linh thấu đến Trời.
       Các bạn đọc của tôi!
       Thượng Đế đã trực tiếp xuống trần gian để cứu giúp nhân loại. Thượng Đế đang ở trong tôi, trong các bạn. Thượng Đế ở trong chúng ta. Ngài không chỉ đặt chúng ta ngang hàng với Phật, Chúa khi xưa mà còn bắt chúng ta phải học cao hơn nữa. Phật, Chúa có thể thất bại, nhưng chúng ta không được thất bại. Nếu lần này chúng ta thất bại thì chúng ta không còn cơ hội nào cả. Chúng ta sẽ là tác phẩm hoàn hảo của Đấng Sáng Tạo hay chỉ là những sản phẩm hỏng trong một cuộc thí nghiệm của Đấng Tối Cao? Câu trả lời vẫn đang ở phía trước, tùy thuộc vào sự lựa chọn của nhân loại. Mỗi người trong chúng ta đều không có tư cách để cứu nhân độ thế, mà chỉ có thể tự cứu mình.
       Thượng Đế đã xuống trần gian, Ngài đang hiển hiện trong mỗi con người chúng ta. Ngài ở trong những kẻ sùng bái Thượng Đế, đồng thời ở trong những kẻ báng bổ Thượng Đế. Ngài ở trong những kẻ thông minh, và cũng ở trong những kẻ ngu dốt. Người tốt hay kẻ xấu đều có Thượng Đế. Thượng Đế ở trong những kẻ đang chửi rủa, Thượng Đế ở trong những kẻ đang bị chửi rủa. Thượng Đế ở trong những kẻ đang kết tội, Thượng Đế ở trong những kẻ đang bị kết tội. Chính cũng là Thượng Đế, tà cũng là Thượng Đế. Thiện cũng Thượng Đế mà ác cũng Thượng Đế.
       Thượng Đế có ở khắp mọi nơi. Vậy chúng ta phải làm gì?
       Hãy mơ ước. Thượng Đế sẽ biến bất cứ điều ước nào của mỗi chúng ta thành hiện thực. Nhưng chính vì thế mà chúng ta cần thận trọng nếu chúng ta chưa biết hiện thực nào sẽ thỏa mãn chúng ta. Hãy quan tâm đến ước mơ của những người khác. Nếu bạn đang ở trong tầm tay của những người mà họ mơ ước chạm tay vào đâu thì cái đó biến thành vàng, hãy cẩn thận kẻo bạn bị hóa vàng trước khi điều ước của chính bạn được thực hiện. Nếu bạn muốn lên đỉnh núi cao xa kia để tìm con chim biết hát, hãy ra đi và đừng quay trở lại trước khi đến đích. Sẽ có những kẻ la ó chửi rủa phản đối đòi bạn quay trở lại, nếu bạn không đủ vững lòng mà quay đầu nhìn lại, bạn sẽ bị hóa đá. Nếu bạn có được con chim biết hát, cả thế giới sẽ hồi sinh, những kẻ từng hóa đá sẽ trở lại làm người.
       Hãy can đảm sống với ước mơ của các bạn. Tôi đã mơ ước trở thành người kể chuyện dân gian và bây giờ mơ ước ấy đang được thực hiện. Vì tôi lười và dốt nên chỉ có thể khoe khoang tài kể chuyện mà thôi.
                                                          Đã đăng trên Blog Việt ngày 01 - 4 - 2015

11 nhận xét:

  1. Bằng lăng tím tháng ba lưng chừng nở
    Khách du buồn hôn nhẹ đóa hoa mơn
    Đời là thế, nói hoài, đời vẫn thế
    Tím giao mùa, xao động, tiếng thơ rung!

    Trả lờiXóa
  2. thỉnh thoảng lang thang blg. đôi lúc ghé đọc bài bạn như bao blg chưa quen khác.
    hôm nay cũng vậy.đọc đoạn đầu. tôi nghĩ bạn chắc người nước ngoài- vì nếu người Việt Nam bạn sẽ không nói:"Người Việt Nam có đặc điểm chung là lười, dốt, thích khoe khoang" , bởi nếu biết người VN vậy bạn chẳng dại gì mà đổi quốc tịch sang VN. còn bạn là người VN chính gốc, câu nói này của bạn cần xem xét lại vì người sinh ra bạn cũng là người VN..
    cuộc sống, xh có những mảng tối và sáng. Chúng ta cùng cố gắng sống, suy nghĩ tích cực để giảm bớt những khoảng tối( tiêu cực).
    hiiiiiiii nhưng dù sao cuối bài bạn đã kết câuđể người khác không trách bạn.
    chúc bạn luôn viết hay để mọi người cùng ghé đọc nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chính là vì rất dốt nát, nên tôi đành gọi đến Trời. Tôi là người Việt Nam.

      Xóa
    2. tính cách của mỗi người phụ thuộc vaò sự nhận thức của mỗi người chứ không phải riêng một nước nào bởi ở đâu cũng có cái tốt và cái k tốt, còn tính dân tộc thì mỗi nước có khác nhau, ta không bàn rộng về mọi mặt của xh, bởi chúng ta tranh luận cả ngày khết đúng k bạn?! - nên bạn k nên trách mình là dốt nát, là người VN- nếu là người VN chắc bạn biết câu: "không nên vơ đũa cả nắm"
      ghé an ủi bạn chút.chúc an lành. xin lỗi đã làm mất tg của bạn.

      Xóa
    3. Ồ không, tôi không buồn đâu.
      Thượng Đế có phép lạ. Chương sau sẽ thú vị hơn bạn tưởng rất nhiều.

      Xóa
    4. hiiiiiiiiii tôi chỉ để ý ngày bạn đăng ở blg này - vì tôi k biết bài viết đc viết và đã đăng vào ngày CÁ- tháng 4. sory bạn nhé hiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

      Xóa
    5. Bạn chưa biết lịch sử blog Hơi Thở Của Vũ Trụ. Ngày Cá tháng Tư cách đây hai năm là ngày tôi bắt đầu xuất hiện trên mạng. Tôi luôn nói ra những sự thật khó tin vào ngày này. Bạn có thể đọc câu chuyện khai sinh blog Hơi Thở Của Vũ Trụ tại đây.

      Xóa
  3. Thông tin Ở ĐÂY cũng được đăng vào ngày Cá tháng Tư, trùng với thời điểm xuất hiện của tiểu thuyết "Ngày Tận Thế Huyền Bí".

    Trả lờiXóa
  4. Tôi vẫn hay sang Blog của bạn để đọc, Cái cách viết của bạn cũng giống như người ta lên đồng ấy. Đam mê đến say sưa, tràn lan nhưng cái cách khái quát một entry thì bạn lại kệ cho độc giả khái quát. Tôi rất thích cái lối viết mở như thế, nhưng không thể làm nổi. Tôi cũng thấy những điều bạn nêu ra là đúng, mỗi một sự gắn với một cách giải trình khá khách quan, như một kiểu rủ người đọc và người viết cùng đứng một góc mà quan sát vậy. Cái cách bạn lý giải cũng không khó hiểu lắm. Nhìn chung tôi có cảm tình với bài này của AN
    Tôi cũng thấy nếu chăm chỉ , thông minh và khiêm tốn thì thành người Nhật chứ không phải người Việt.

    Trả lờiXóa
  5. Sỏi nhận xét theo cách độc lập của riêng Sỏi, không có ý đàm luận, cũng không có khả năng về triết lý nên cứ như hòn sỏi đơn sơ vậy thôi mà!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi chả biết gì mấy về các loại triết học đâu anh Sỏi ạ, chỉ là nhìn thấy gì thì tôi nói thế thôi. Một đứa trẻ chưa học được cách tưởng tượng ra bộ quần áo đẹp trên tấm thân trần truồng của hoàng đế.

      Xóa