Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016

Những người chăn bò và hòa bình thế giới

(Bài đăng trên Blog Tiếng Việt ngày 15-10-2013)

       Các bạn có nhớ tổng thống Mỹ Obama đến Palestine vào ngày nào không nhỉ? Tôi thì không hay nhớ ngày tháng những chuyện như thế. Tôi đoán là sự kiện đó xảy ra trước ngày Cá tháng Tư, vì từ khi vào Xóm Lá đến nay tôi bỏ quên các bạn trên mạng Skype và cũng không xem kênh CNN nữa. Tôi đã thấy cảnh chào đón Obama ở Palestine được phát trên CNN, và người lãnh đạo của một hiệp hội hoạt động vì hòa bình thế giới đã hỏi ý kiến tôi qua mạng Skype về chuyến đi của ông Obama đến Trung Đông. Sau đây là cuộc trao đổi giữa tôi và Edward Goodpeace:
       - Thưa Ngài, Ngài nghĩ gì về chuyến đi của tổng thống Obama đến Trung Đông? – Anh ta hỏi tôi sau đôi câu chào ngắn gọn qua cửa sổ chát.
       - Tại sao anh lại hỏi tôi điều đó? Anh có nhầm lẫn gì không vậy? – Tôi sửng sốt trước cách xưng hô của anh ta.
       - Không, tôi không nhầm, thưa Ngài! Hãy làm ơn cho tôi biết, chúng ta sẽ có được gì hơn không ngoài chính trị với chuyến đi đó của ông Obama? Chúng ta sẽ có hòa bình hay là không?
       - Obama là một nhà chính trị, và tất nhiên ông ấy đang hoạt động chính trị. Nhưng sao anh lại hỏi tôi? – Tôi vẫn chưa hết ngạc nhiên.
       - Tôi cũng biết Ngài không phải là nhà chính trị, nhưng người ta đều nói rằng Ngài là người biết trước tương lai. Tôi đã “add” nick của Ngài, Ngài còn nhớ chứ?...
       Ồ, thì ra là vậy…

Thứ Ba, 13 tháng 9, 2016

"Tài hoa và bí hiểm" - đặc điểm của người Việt Nam

Độc tấu “chèo đời mới” của Ái Nữ

(Đăng ngày 31-5-2013, sau khi đăng "Cây gậy Thương Hiệu và đám mây Lý Thuyết" hơn hai tuần. Bài này trên Blog Tiếng Việt cũng đã bị mất.
       Cập nhật 24-12-2016: Hiện tại bài viết này đã được khôi phục trên Blog Tiếng Việt).

      
       Tiếng trống, tiếng nhạc nổi lên… Ái Nữ uốn éo đi ra.
       Ái Nữ:  Ấy thưa tất cả các bạn, những người dân Xóm Lá và công chúng! Ái Nữ tôi đây muốn nói đôi lời, kẻo những người khó tính hẹp hòi, trách tội tôi từ khi đến đây chưa trình làng trình xóm…
       Tiếng vọng:  Muốn nói gi…i…i…ì…?
       Ái Nữ:  Tôi cũng như ai muốn làm người đứng đắn, nhưng mới đến đây đã mang tiếng “lẳng lơ”*, họ bảo tôi “ỡm ờ”* với người nọ người kia, với cả bậc “phú ông” danh tiếng… Họ nói tôi không biết đường giữ giá, nhưng người vô giá như tôi thì giữ giá làm chi! Sá gì đâu mấy chuyện thị phi! Tôi nói thế có đúng không, các bạn?
       Tiếng vọng:  Đúng rô…ô…ồ…i! Nói nữa đi…i…i!
       Ái Nữ:  Tuy chiếu chèo nhà tôi mới mở, nhưng khách xem có cả những “phú ông”. Dù thiên hạ đặt điều nói lung tung, thì hãy nhớ tôi đây rất nhiều người bảo vệ…
       Tiếng vọng:  Rất nhiều người bảo vê…ê…ệ…
       Ái Nữ:  Có kẻ dám phao tin Ái Nữ là “Lão Khoa giả dạng”*, làm tài năng của tôi bị xúc phạm gớm ghê. Đã là gì đâu cái Lão “thần đồng đời cũ” kia, Lão chỉ đóng được một lúc ba vai chứ mấy! Nào phải như tôi một lúc năm sáu bẩy, cả vai Thượng Đế tôi cũng đóng xong luôn…
       Tiếng vọng:  Cũng đóng xong l…u…ô…n…
       Ái Nữ:  Tôi mới “ỡm ờ” với “phú ông” Dũng bằng một cái comment, thì được nhận ngay một re-comment “tán tỉnh”: “Trần Đăng Khoa hỏi tôi: “Ái Nữ là ai?” Tôi bảo: “Thần đồng còn không biết thì ai biết?” Bạn tài hoa và bí hiểm quá!”*…
       Tiếng vọng:  Tài hoa và bí hiểm q…u…á…!
       Ái Nữ:  Nguyễn Lân Dũng giáo sư Ngài ấy, được tôi yêu không vì “của cải lòe xòe”, mà vì cái năng khiếu hài hước hơn người. Tôi đã nói tôi rất yêu những người hài hước…
       Tiếng vọng:  …những người hài h…ư…ớ…c…
       Ái Nữ:  Chắc nhiều bạn ở đây chưa kịp nhận ra, sự hài hước vĩ đại của người nước Nam ta, trong re-comment của Ngài giáo sư khả kính…

Thứ Ba, 6 tháng 9, 2016

Cây gậy Thương Hiệu và đám mây Lý Thuyết

Vở kịch truyền internet của Ái Nữ

       (Vở kịch này cùng toàn bộ các comment của nó trên Blog Tiếng Việt đã không còn truy cập được, kể cả bản lưu trên Google, nhưng nó đã được sao chép lại trong laptop. Có những nhân vật xuất hiện để viết comment cho vở kịch về sau đã trở thành những nhân vật trong tiểu thuyết "Ngày Tận Thế Huyền Bí", đó là Phương Thật và Gió Phương Bắc (Phương Giả). Mãi về sau, khi có kinh nghiệm nhiều hơn, Ái Nữ mới biết được chắc chắn trong những người viết comment cho vở kịch thì một mình Gió Phương Bắc đóng ba vai, còn Phương Thật thì một mình đóng hai vai, lý do đơn giản là... cãi nhau loạn xị.
       Cập nhật 20-12-2016: Vở kịch này đã được khôi phục trên Blog Tiếng Việt, trong khi rất nhiều bài khác chưa phục hồi.)

       Ái Nữ:  Thưa tất cả các bạn, các công dân Xóm Lá và công chúng! Trong cuộc sống luôn có những sự kiện nho nhỏ mà liên quan đến những vấn đề nghiêm trọng trong xã hội chúng ta. Vì vậy, blog “Hơi Thở Của Vũ Trụ” sẽ phát đi một cuộc trò chuyện đặc biệt chưa từng có từ trước đến nay liên quan đến một sự kiện nho nhỏ trong Xóm Lá. Sự kiện ấy đã xảy ra như thế nào?
       Blogger Lưu Quốc Hòa sau một chuyến đi thực tế cùng giáo sư Nguyễn Lân Dũng vào ngày 02-5-2013 đã đăng trên blog của anh bài “Những vườn treo Hà Nam đang khởi sắc”. Trong những comment cho bài viết đó có ba comment như sau:
       Bạn đọc Phương Lan:     Chúc Hà Nam có vườn treo
                                               Giúp dân xóa đói giảm nghèo vươn lên
                                               Đua nhau nuôi nấm kiếm tiền
                                               Thay cơm có nấm ăn liền rất ngon
                                               Cầu trời cho đặng vuông tròn
                                               Nấm to nấm bé sòn sòn sinh sôi!
       Blogger Lưu Quốc Hòa:  Không cần cầu trời, khoa học không bao giờ cầu trời mà thành công.
       Blogger Ái Nữ:  Các nhà khoa học giúp bà con nông dân là chuyện tất nhiên. Nhưng nếu bà con mà ùn ùn đổ xô đi trồng nấm theo mong ước của bạn Phương Lan thì lại thành ra tai vạ đấy. Còn với anh Lưu Quốc Hòa, phản hồi của anh với bạn Phương Lan có lẽ là một phản ứng tức thì chưa kịp suy nghĩ. Anh nên nhìn kỹ lại, vì tôi thấy nó giống như câu nói của một người hoặc là kiêu ngạo, hoặc là thiếu hiểu biết.
       Những trao đổi tiếp theo của blogger Lưu Quốc Hòa và blogger Ái Nữ thì các bạn có thể tìm để tham khảo trong “nhà” của anh Lưu Quốc Hòa.
       Ái Nữ không muốn là một người nói năng và hành động không rốt ráo. Vì vậy, để giúp bạn đọc Phương Lan, anh Lưu Quốc Hòa và các bạn sáng tỏ hơn về chuyện “cầu trời” hay “không cầu trời”, đồng thời để “trả nợ” giáo sư Nguyễn Lân Dũng- một blogger của Xóm Lá cho comment của giáo sư trong bài “Thấy gì qua một hội thảo” ở blog của giáo sư, ngày hôm nay Ái Nữ cầu gọi tới đây Năng Lực Siêu Hình Trong Vũ Trụ, một lực lượng có thể giải quyết những vấn đề của các nhà khoa học cũng như của tất cả các bạn. Vị khách từ Vũ Trụ này không nói bằng ngôn ngữ của Trái Đất nên Ái Nữ sẽ làm người phiên dịch. Hai vị khách khác được mời tới “sân khấu trường quay” hôm nay là giáo sư Nguyễn Lân Dũng và bác sĩ Nguyễn Hữu Tùng. Những người còn lại xin mời ngồi ở “hàng ghế khán giả”, các bạn có thể lên tiếng qua các comment.

Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

Wan-Ko-Fi

Thơ của Ái Nữ

Wan-Ko-Fi
Tôi không thể nghĩ gì
Về cảm xúc gây nên bởi thứ ngôn từ lộn xộn
Như cốc-tai vụng trộn
Những tiếng khác nguồn đứng bên nhau trong một bài thơ.

Wan-Ko-Fi
Tôi đã không nhìn thấy chữ “The”
Trốn trong lòng chữ “O” to tướng
Chắc là vì thẹn thùng, vì ngượng
Nhìn số Một lẻ loi giữa hàng chữ cái kia.

Bản nhạc mà tôi đang nghe
Trong quán cà phê Wan-Ko-Fi
Không là nhạc nước tôi. Mở cho riêng tôi.
Trong vắt không lời.

Hồn tôi khát khao từng giọt
Như ly kia đợi cà phê nhỏ xuống
Một rồi. Một nữa. Đen và đắng.
Trên chiếc bàn nâu.