Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2014

Những phút giây bừng sáng

Thơ của Ái Nữ    

                    1

Khi anh nói “Anh yêu em!”
Mọi âm thanh trên thế gian đều ngừng bặt 
Riêng hai con tim chung nhịp đập khát khao.

Khi ta nhìn vào mắt nhau
Muôn khúc nhạc ngân vang, chim trời nhảy múa
Mùa xuân bừng sáng khắp nơi.

Anh yêu ơi
Cả vũ trụ ấm trong hơi thở
Chúng ta bay lên giữa muôn vì tinh tú
Không gian dậy tiếng yêu thương.

Khi anh nói “Anh yêu em!”
Hương muôn hoa đượm thành mật ngọt
Bầy ong nhộn nhịp bay về xây tổ mới
Bầu trời rộn rã tiếng chim.

Khi anh nói “Anh yêu em!”
Muôn gương mặt nở nụ cười rạng rỡ
Những dòng sông lao nhanh về biển cả
Bao tươi xanh ngời trên cây lá
Cuộc đời có thêm thi sĩ là em.

                      
                       2

Phải kể chuyện của chúng mình ra sao
Khi tình yêu giản đơn như lẽ sống
Không có điều tầm thường trói buộc
Không gì ngăn tâm hồn hai nửa hướng về nhau.
      
Phải kể chuyện của chúng mình ra sao
Khi khoảng cách không gian giữa đôi ta chưa gần lại
Tay anh chưa một lần được nắm tay em.

Vâng, chỉ là chuyện đôi trái tim
Chung ước mơ, chung niềm tin ấp ủ
Đã sống trong nhau thủ thỉ tâm tình
Vượt qua đêm dài cho đến bình minh
Bỗng hóa mặt trời rực rỡ.

Em không còn viết những chuyện tình tưởng tượng
Bởi đã viết ra câu chuyện của riêng mình
Anh không còn gieo những vần thơ buồn bã xót thương
Vì tình yêu em đến xóa đi tất cả.
Ngọn lửa tình yêu xua đi băng giá
Phá tan đau thương trong cuộc đời này...

Vâng, tặng phẩm diệu kỳ đã tặng ban như thế
Xin dâng trọn cho đời tiếng hát mê say.

                        
                       3

Anh đến với em khi bị trúng thương
Sâu tới mức làm tâm hồn gãy cánh
Anh chới với trong mênh mông tuyệt vọng
Em bắt lấy đem về góc nhỏ của em
Em cuốn anh trong dải lụa thật êm
Hà hơi ấm cho trái tim chết ngất
Trái tim anh dần dần tỉnh giấc
Khóc kể em nghe mình chết vì đâu.
Em thấy anh mới thật đáng thương sao
Nhìn anh khóc mà em yêu, yêu quá
Vỗ về anh bằng lời ru thương nhớ
Nuôi dưỡng anh bằng phương thuốc tình yêu
Ấp ủ anh mỗi sớm mỗi chiều
Quên cả trái tim em mưa gió.
Đến một sớm khi bình minh gõ cửa
Em giục giã anh trong tê tái biệt ly:
“Vết thương đã lành sao anh chẳng bay đi?
Em cũng như anh yêu bầu trời phóng khoáng”.
Anh vẫn bên em tần ngần rũ cánh
Bởi anh quen hơi ấm của em rồi.
Em chợt hiểu ra, vui  sướng mỉm cười
“Em yêu ơi, bay cùng anh nhé!”
                     
              
                 4

Đêm dài và rộng
Em tìm anh trong nỗi nhớ thẳm sâu
Trong dòng tư duy xiết chảy.
Em hôn lên trán anh, xoa lên mái tóc
Mắt anh mênh mông như đại dương xanh
Ngực anh phập phồng muôn vàn con sóng
Dội vào tim em âu yếm nồng nàn.

Bao ước mơ kìm nén
Em sắp vỡ tung và tan biến
Trước cái nhìn anh dò hỏi.
Nhưng anh đã nâng em, ôm riết trong vòng tay lửa
Rực cháy đam mê.

Em chết đi rồi lại hồi sinh
Trong cuộc sống hoàn toàn mới
Nghe hạnh phúc trên tay đang nảy lộc đâm chồi.


                      5

Anh thân yêu, mỗi lần trước biển
Anh suy nghĩ gì về biển và em?
Biển cũng ru anh bằng tiếng hát thật êm
Cũng âu yếm với dạt dào sóng vỗ...
Tình em trao anh chẳng khi nào bão tố
Đi giữa tình yêu anh không biết cô đơn
Nỗi nhớ của em anh sẽ thấy dài hơn
Vì em yêu anh không bờ không bến.
Nơi sâu nhất người còn dò bụng biển
Nào ai đo sâu thẳm tình em
Thủy triều có lúc xuống lúc lên
Tình yêu em cứ trào dâng mãi mãi ...
Anh yêu ơi, biển sẽ hiền dịu lại
Nếu trong gian nguy anh nghĩ về em.



                6

Tình yêu mang ánh sáng
Trái Đất quay trong vũ điệu
Em say trong ánh mắt anh yêu.
Những ngôi sao chổi vút qua
Những ngôi sao băng lóe sáng
Dải Ngân Hà động sóng
Từng trận mưa sao rơi...
Thế gian sôi lên nước mắt nụ cười
Nào hát ca, nào oán thán
Những xó xỉnh tối tăm, những đầm lầy, những sa mạc trắng
Bừng sáng lên trong vũ điệu tình yêu.
Đâu làm sờn lòng ta những đỉnh núi chót vót cao
Những mỏm đá ngầm giữa trùng khơi không làm ta run sợ.
Nào loài kình ngư, nào loài thú dữ
Nhảy múa lên tận hưởng yêu thương!
Hỡi các vị thần linh ở tít cao xanh
Có hài lòng chăng với lễ vật hiến dâng người?
Hãy ban cho trần thế bất tận niềm vui
Nâng đỡ những linh hồn đau khổ...
Bước đường ta đi đã có tình yêu là ánh lửa
Soi rọi khắp nhân gian.

                                                   1999.

25 nhận xét:

  1. Quái thật! Người ta nói dân viết văn thì không thể viết báo, cũng như làm thơ và ngược lại. Vậy mà "tay này" lại khác người ta:
    "Đêm dài và rộng
    Em tìm anh trong nỗi nhớ thẳm sâu
    Trong dòng tư duy xiết chảy.
    Em hôn lên trán anh, xoa lên mái tóc
    Mắt anh mênh mông như đại dương xanh
    Ngực anh phập phồng muôn vàn con sóng
    Dội vào tim em âu yếm nồng nàn." . Tôi rất thích đoạn này!. Quái thật!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một trường ca là đúng hơn! Tuyệt!

      Xóa
    2. Tagor, Puskin đều viết văn đấy chứ, rất hay nữa là đằng khác.
      Nhưng tôi hiếm khi làm thơ. Chùm thơ này tôi viết cách đây mười mấy năm rồi còn gì. Đó là những bài thơ độc lập nhưng được viết trong cùng một mạch cảm xúc, đằng sau chùm thơ là cả một câu chuyện, nhưng tôi không muốn đăng lại câu chuyện ấy ở đây. Nếu anh muốn đọc thì câu chuyện được đăng cùng chùm thơ với tên bài "Những phút giây bừng sáng và bút danh Ái Nữ" tại đường link sau:
      http://ainu.blogtiengviet.net/2013/05/21/nharmng_phaot_giacy_barlng_saing_van_bao_1

      Xóa
  2. Sỏi công nhận bạn có những câu thơ mạnh mẽ, Cái mạnh ấy làm sự sâu sắc thêm sâu đến đáy và sắc lẹm luôn. Đọc xong mà cảm xúc vẫn chưa dứt!
    Thích thơ Ái Ơ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhưng tôi không phải là Ái Ơ. Tôi là Ái Nữ.
      Khi cảm xúc đến thật mạnh mẽ và bay bổng thì tôi mới có thể làm thơ được. Đó là lý do tôi ít làm thơ.

      Xóa
  3. Em biết không ?
    Khi anh nói "anh yêu em"
    Tay anh run và tim luôn lạc nhịp...

    Đọc bạn thấy có hơi thở của Rabin Dranath.Tagor nhưng thơ của ông cô đọng hơn !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác nhắc đến Tagor làm tôi xấu hổ. Đó là nhà thơ tôi yêu thích nhất, nhưng tôi biết tôi không thể giống ông ấy và cũng không cần thiết phải như vậy. Nếu có đến hai Tagor thì Tagor đã không còn là Tagor nữa.
      Khi viết những bài thơ này tôi nghĩ về người yêu và nghĩ về cuộc đời tôi. Tôi cảm nhận sâu sắc rằng người yêu là không đủ, văn chương và thi ca cũng không đủ. Chỉ những điều ấy không đủ để tôi bay lên hòa nhập với vũ trụ. Sau này tôi may mắn gặp được tình yêu của Thượng Đế, "các vị thần linh ở tít cao xanh" đã nghe thấy lời khẩn cầu của tôi, tôi không còn xấu hổ vì sự bất lực của ngòi bút nữa.

      Xóa
  4. Mình sang chúc bạn mùa Valentine thật hạnh phúc bạn nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn lời chúc của anh! Với tôi ngày nào cũng là ngày Valentine.

      Xóa
    2. hôm nay MRC QUA CHÚC NGỦ NGON
      mai rảnh qua nghiên cứu thơ của bạn để học hỏi....

      Xóa
    3. Nếu bạn đọc mà thấy vui thì hãy đọc. Bạn đòi "nghiên cứu" khiến tôi hãi quá!

      Xóa
  5. Bao ước mơ kìm nén
    Em sắp vỡ tung và tan biến
    Trước cái nhìn anh dò hỏi.
    Nhưng anh đã nâng em, ôm riết trong vòng tay lửa
    Rực cháy đam mê.

    HA đọc một mạch có rất nhiều câu ấn tượng và tình. đó là cảm giác những phút giây bừng sáng.

    Khuya ngủ ngon nhé Ái Nữ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn HA! Ái Nữ chúc HA ngủ ngon và mơ những giấc mơ đẹp!

      Xóa
  6. Cứ sau một lần đọc hồn cốt bài thơ lại ngấm vào mình thêm chút xíu. một cái gì đó tuôn tràn mà khả năng diễn đạt rất tài hoa của bạn chưa gói gắm hết được. Đọc được cái phần tuôn tràn ấy mới thật thú vị. Tình yêu vốn cũ rích nhưng lại mới tinh với từng người, đặc biệt với Ái Nữ. Bu tui không nghỉ Ái Nữ phải là Ta go, Ta go cô đọng thành tinh chất còn bạn lại trùng điệp hình khối như một tượng đài, vâng tượng đài của tình yêu.
    (bệnh nhân bu không dì dòng thêm được, thất tiếc)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tâm hồn tôi có may mắn trải nghiệm những giây phút say đắm tuyệt vời trong tình yêu, nhưng tôi không muốn đưa người tôi yêu quay về cuộc đời bé nhỏ. Người yêu tôi cũng có lý tưởng, chỉ tiếc rằng lý tưởng đó đã được định hướng mà định hướng ấy không phải Trời dành cho tôi.

      Xóa
  7. ruchung là tác giả độc đáo có thể đối thoại với Ái Nữ, entry sau đây cũng vui vui...

    http://ruchung.blogspot.com/2014/02/ta-i-yeu-nguoi-ta-yeu-nhau_13.html

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi đã từng đọc bài bên nhà ruchung, nhưng entry ấy thì đúng là tôi chưa đọc.

      Xóa
  8. Khi anh nói “Anh yêu em !”
    Muôn gương mặt nở nụ cười rạng rỡ
    Những dòng sông lao nhanh về biển cả
    Bao tươi xanh ngời trên cây lá
    Cuộc đời có thêm thi sĩ là em...:
    ÔI, TÂM SỰ HỢP Ý LB QUÁ, HIHI...

    LB tặng nhà thơ một bài, đừng cười LB nhé:
    Nàng khát vọng
    Em hỏi anh: anh giờ ở nơi đâu?
    Anh ở đây, đang ở chốn địa đàng
    Quán cà phê, chuyện tầm phào buổi sáng
    Nói chuyện gì cũng dẫn đến tình yêu
    Nói về ta, bỗng nghĩ đến bóng kiều
    Vẫn chiều chiều, rung hai chữ khát khao.
    *
    Một bóng hồng hiện đến, ôi! xinh sao?
    Da trăng trắng và dáng hình nho nhỏ?
    Miệng ly tròn, chứa rõ nét môi em
    Giọt cong cong, ẩn hiện một dáng mềm
    Đáy ly in bóng hình em trong đó
    Vị đắng nào, đắng mãi suốt đời mơ.
    *
    Em biết không, nhiều lần anh tự hỏi
    Có yêu em? Có, yêu biết dường nào
    Vẫn ngọt ngào, trong đáy trái tim anh
    Vẫn loanh quanh, trong chiều tím say mềm
    Vẫn bỗng bềnh, trong mỗi tối cô liêu
    Vẫn phiêu diêu, trong bến bờ thực? mộng?
    *
    Mặt trời lên, nắng thò qua cánh cổng
    Hoa lá nằm ngã ngớn đón tinh mai
    Gió thổi đưa ảo tình vào thực tại
    Anh Trịnh sầu, gõ khúc hát hư vô
    Nước động tình, con cá trống lao xao
    Con cá mái ẩn vào nơi bể ái.
    *
    Anh biết rằng mình đã chết lâu nay
    Nhưng trái tim - một tinh cầu rực lửa
    Nó vẫn tìm, một nửa quá xa xôi
    Nó vẫn rung, trong tình ái nhiệm mầu
    Nó vẫn sầu, theo đuổi bóng lung linh
    Nó vẫn sống, đắm mình trong khát vọng.
    *
    Có phải chăng anh đang tìm ảo tưởng
    Tưởng tuyệt vời, anh mãi mãi không quên
    Tưởng mông mênh, anh chìm trong khoái lạc
    Tưởng mơ hồ, anh tạc dáng yêu đương
    Không có em, anh vẫn khát dáng mềm
    Em không có, nhưng tình anh luôn có.
    http://nhagomlabang.blogspot.com/2013/05/368-chum-tho-nang-khat-vong.html

    Chúc Ái Nữ tối ngọt ngào nghen.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Em không có, nhưng tình anh luôn có." Ái Nữ rất thích câu này.
      Nhưng Ái Nữ không phải là nhà thơ, bạn gọi như vậy nhỡ người khác tưởng thật, lúc gặp Ái Nữ lại đòi được tặng một tập thơ "made by Ái Nữ" thì lấy đâu ra?

      Xóa
    2. À, HÔM NAY LB THẤY LÒNG HƠI VUI VUI, NÊN VIẾT TẶNG ÁI NỮ MẤY DÒNG, VÀ LB SẼ ĐĂNG VÀO ENTRY 520. THÂN ÁI.

      Rạo rực sống
      Buổi sáng uống cà phê,
      tôi chả biết làm gì
      Thích chơi vài ván bài,
      nhưng người ta chơi quá lộ liễu
      Định đi chém gió với thiên hạ,
      nhưng người ta không hiểu.
      *
      Nghĩ về cô ‘ái nữ’,
      lại bỗng thấy hay hay.
      Có điều lạ, là trong xã hội này,
      nhiều người không biết ai là nhà văn hay nhà thơ
      Tôi thấy có nhiều nàng (chàng) viết được lắm,
      nhưng không ai quan tâm.
      *
      Người ta ca tụng thơ Tagore, Gibran,
      hay văn của Hem., Dos.,
      nhưng tôi không phục.
      Vì tôi hiểu rằng,
      thơ văn là dùng để mô tả cuộc đời,
      hay để mô tả cái tôi - lãng mạn
      nên nó không phải là đặc quyền của ai đó.
      *
      Nhưng tôi lại thích những ai
      mô tả tình yêu cháy bỏng
      Vì thật rất dễ dàng biến thành cái ảo,
      nên ta biến cái ảo thành thật vậy,
      để lúc đó, ta cảm thấy rằng
      mình đang rạo rực… sống.

      Xóa
    3. "Nghĩ về cô ‘ái nữ’,
      lại bỗng thấy hay hay."

      Nghe được câu này, Ái Nữ đang ở trên mây bỗng giật mình té nhào xuống... biển.

      Tên gọi: Ái Nữ.
      Giới tính: Như người ta tưởng tượng.
      Tuổi: Không nhớ.
      Công việc: Mơ ước và ước mơ.
      Nơi ở: Trong mây gió."


      Đó là tiểu sử của Ái Nữ cho trang "Hơi Thở Của Vũ Trụ" tại địa chỉ ainu.blogtiengviet.net . Tại Blog Việt nhiều người tin chắc Ái Nữ là một lão già, còn ở Blogspot này Ái Nữ mới chỉ xuất hiện được hơn một tháng thôi nhưng đã có hai người gọi Ái Nữ là... anh.

      "Vì thật rất dễ dàng biến thành cái ảo,
      nên ta biến cái ảo thành thật vậy".


      Thuật "dịch dung" của Ái Nữ đã làm chao đảo "thế giới võ lâm", nhưng với cao thủ Lá Bàng thì đó hoàn toàn không phải là vấn đề.
      Cảm ơn quà tặng này của Lá Bàng nhé! Theo Ái Nữ là hay tuyệt.

      Xóa
    4. Xin chào chủ nhà. Thăm ái Nứ ngày mới.

      Xóa
    5. Chào bạn! Chúc bạn một ngày mới tươi vui!

      Xóa
  9. À, LB có đọc ‘sơ’ qua 4 entry của Ái Nữ, trước mắt, LB chấm điểm cao bài thơ ‘Những giây phút bừng sáng’, nó sẽ đạt điểm tối đa nếu được nàng sửa cho nhẹ đi một tí, ví dụ ‘Soi rọi khắp nhân gian’!…, bài ‘Người Nổi Tiếng và vở kịch ngày Cá tháng Tư’: LB ủng hộ phát biểu này: ‘Tôi không quan tâm đến điều này, bởi vì tôi là cơn gió thổi qua tâm hồn các bạn trong phút chốc rồi có thể không bao giờ quay trở lại’…, bài ‘Khi thế giới đổi thay’: LB chấm câu: ‘Xã hội này trong mắt nó nhốn nháo một cách lố bịch và thảm hại, nhưng nó không biết phải làm gì để không trở thành giống như họ. Người giàu thì bị chửi rủa và khinh bỉ, người nghèo cũng bị chửi rủa và khinh bỉ. Người ta luôn chửi rủa và khinh bỉ lẫn nhau’…, bài ‘Cây gậy Thương Hiệu và đám mây Lý Thuyết’: LB bỗng quên mất ông Nguyễn Lân Dũng, Nguyễn Hữu Tùng và Năng Lực Siêu Hình Trong Vũ Trụ gì gì rồi, híc.. híc…

    À, trong số các ‘người nổi tiếng’, sáng hôm qua có một người đã chết, Ái Nữ sang nhà LB xem entry 523 nghen, chúc chiều ngọt ngào, cô nàng (!) nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rõ ràng là Lá Bàng ưu ái thơ hơn văn. Nhưng tôi không sửa câu đó được đâu. Ở đó không còn đơn thuần là tình yêu nam nữ nữa, tình yêu con người khi đã hợp nhất với "các vị thần linh ở tít cao xanh" thì có sức mạnh. Tình yêu của Thượng Đế là ánh sáng bao trùm đại vũ trụ, nhân gian của chúng ta chỉ nhỏ xíu mà thôi.

      Xóa