Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015

Chương 6 - Phượng Hoàng



       “Chi chúc! Chi chúc! Chi chúc!
       Chi chúc! Chi chúc! Chi chúc!
       
       Năm trăm năm nay, nước mắt nhiều như thác đổ
       Năm trăm năm nay, nước mắt nhễ nhại đầm đìa
       Nước mắt chảy mãi không ngừng!
       Ô trọc rửa hoài chẳng hết!
       Tình đời chẳng cạn chẳng vơi!
       Tủi nhục làm sao cho sạch!
       Kiếp sống của ta mong manh trôi nổi
       Rồi sẽ tới đâu mới được yên lành?
       
       Ôi! Ôi! kiếp sống mong manh trôi nổi
       Như con thuyền đơn độc giữa biển khơi
       Bên trái mờ mịt
       Bên phải mịt mờ
       Trước mặt chẳng thấy ánh đèn
       Phía sau bến bờ chẳng có
       Cánh buồm đã rách
       Cột buồm đã gẫy
       Bơi chèo đã trôi
       Bánh lái đã vỡ
       Kẻ lái thuyền nhọc lả chỉ đành trong lòng thuyền thở than rên rỉ
       Sóng biển vẫn hung dữ trào dâng