Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

Những nhân vật đặc biệt

(Tiếp theo phần "Nhân vật lịch sử")
*
       “Viện sĩ đuổi mưa” Lương Ngọc Huỳnh cũng quảng bá “thương hiệu dẫn đầu” về phong thủy bằng cách viết một dự án cải tạo Hồ Gươm gửi UBND thành phố Hà Nội vào ngày 12-10-2015, trong dự án này có “yếu tố đặc biệt” như sau: “Khi làm sạch đến chân tháp rùa chúng ta có thể dùng kỹ thuật "Thần Đèn" nâng tháp lên đồng thời nạo vét sạch đáy tháp để tránh sự nghi ngờ việc "Trấn Yểm" sau khi làm sạch đáy tháp ta mua 99 tấn thạch anh, khoảng 9 tạ đá Rubi vụn đổ xuống nền tháp đồng thời chúng ta có thể huy động lòng hảo tâm của nhân dân để cung tiến vàng bạc làm pháp ấn ở đáy tháp tụ lại linh khí cho Dân Tộc”.
       Lương Ngọc Huỳnh là võ sư chưởng môn phái Lâm Sơn Động. Theo như nhiều bài báo khen ngợi thì đây là một nhân vật thượng đẳng, với cái danh “dị nhân một phút”, vì ông đã thượng đài đấu võ trên nghìn trận, không trận nào quá một phút và mọi trận đều thắng. Thành tích này do ông Lương Ngọc Huỳnh tự khẳng định. Mới đây ông tuyên bố trên Facebook rằng ông không cho mưa ở khu vực Hà Nội vào ngày quốc khánh 02-9 vì “không cho phép ảnh hưởng đến danh dự và uy tín Quốc Gia”.
       Nhiều người cho rằng ông ta là viện sĩ của Viện Hàn Lâm Bốc Phét Quốc Tế, rằng một nhân vật như vậy thật không đáng quan tâm. Tuy nhiên có lẽ những người hâm mộ chưởng môn phái Lâm Sơn Động lại đông hơn, vì trang Facebook cá nhân của ông hiện tại có tới hai chục nghìn người theo dõi, mỗi status của ông đăng lên có hàng nghìn lượt “like” và hàng trăm lượt “share”. Phát ngôn của ông có khả năng gây chấn động giới truyền thông.

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

Nếu một ngày bạn đọc thấy tên tôi…

Thơ của Ái Nữ

Nếu một ngày bạn đọc thấy tên tôi
Trong dòng tin ngắn ngủi về một người vừa mất
Thì bạn ơi đừng tin đó là sự thật
Dù người ta vẫn làm vẻ nghiêm trang trong một chuyện đùa.
 
Bạn đừng làm như người ta những việc rất thừa
Những nghi lễ rối ren, những hỏi han phi lý
Những ngợi ca ngớ ngẩn, những xót thương ủy mị
Mà tôi vốn ghét xưa nay.
 
Bạn không thể quên rằng tôi đang ở đây
Phàn nàn về những ai ngu dốt và ương dở
Nhưng tôi không phải chỉ ưa than thở
Tôi – người sống nhiệt tình, tôi – nghệ sĩ đáng yêu.

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

Những kẻ tự tử

       Tôi đã khóc khi đọc status của KA, khóc rất lâu. Khi bắt đầu viết những dòng này tôi vẫn chưa bình tĩnh lại.
       Không phải status của KA làm cho tôi khóc đâu. KA chỉ viết về chuyện một cô bé học sinh ở Việt Nam tự tử, chuyện ấy được đăng lên báo mạng nên KA đang sống ở nước Đức cũng biết, rồi KA nhớ đến những đứa trẻ người Việt ở Đức tự tử. “Mà nguyên nhân đều na ná như nhau: Sự thất vọng về bản thân vì đã không đáp ứng được nguyện vọng của gia đình”.
       Status của KA không làm cho tôi khóc. Không phải chỉ người Việt mới tự tử, không phải chỉ những đứa trẻ mới tự tử, phải vậy không? Nếu mỗi lần nghe tin có người vừa tự tử mà tôi khóc thì tôi làm gì có đủ nước mắt?
       Bài viết của KA chỉ là giọt nước làm tràn ly. Vừa mới hôm qua thôi, một người bạn khác trên Facebook của tôi cũng viết về một trường hợp tự tử trong cơn trầm cảm, người mà anh ấy có cơ hội tiếp xúc trong vài khoảng thời gian ngắn ngủi. Anh ấy nói sẽ chia sẻ với bất kỳ người nào bị trầm cảm mà anh ấy biết để giúp họ vượt qua giai đoạn khó khăn của cuộc đời, và anh ấy nhắc nhở rằng “THIỀN và CHÁNH NIỆM là cách thức vô cùng hữu hiệu để xua tan đi bất kỳ cảm giác khó khăn nào đến với ta”.
       Tôi không có lý do gì để phản đối status đầy thiện chí của người bạn ấy. Nhưng tôi thực sự thất vọng khi trong các comment, anh ấy nhắc đi nhắc lại rằng những người tự tử là những người phạm tội ác, anh ấy lên án họ.