Thơ của Ái Nữ
Tôi rửa gương đi mong thấy hình trung thực
Bụi đã tan nhưng ảnh cũng loang rồi
Giữa màn nước, tôi ngắm nhìn, sửng sốt
Nốt ruồi kia đã đổi chỗ, trên môi.
Tôi quen nhớ nốt ruồi kia bên phải
Nhưng bạn thì không nghĩ thế, đúng không?
Với bạn, môi tôi mang nốt ruồi bên trái
Dễ thấy mà, mời người làm chứng hẳn là xong.
Tim tôi nhỏ máu không người làm chứng
Bạn muốn soi vào nỗi đau thật của tôi ư?
Vết thương ấy một mình tôi khâu vá
Tôi sợ mở vào xem sẹo đã lành chưa.
Tôi bối rối và có lẽ tôi mất trí
Bạn đừng mong sự thật trong những tiếng thở than
Vết thương bên trái tôi lại đau nhầm bên phải
Tôi ngắc ngứ, vụng về như một kẻ dối gian...
Mà bạn hỡi, bạn đang tìm gì vậy?
Câu chuyện của tôi chỉ là chiếc gương quèn
Dẫu bụi thời gian không làm cho hoen ố
Thì soi vào, sự thật cũng đổi bên.
27 - 4 - 2022