Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Cú, Mèo và những người bạn (phần II chương "Hỗn mang")

II
Cú, Mèo và những người bạn
       
       Nội dung status trên Facebook của Katharine Bui vào ngày 24-4-2015:
       
       “Câu chuyện phức cảm uke giữa các dân tộc. Thứ nhất, hàng xóm bao giờ cũng ghét nhau, không có ngoại lệ. Như Việt ghét Trung, Trung ghét Nhật, Nhật ghét Hàn. Như Campuchia ghét Việt Nam, như Pháp ghét Đức ghét Anh và ngược lại :)). Thứ hai, nếu hai thằng ghét nhau gần gần ngang nhau thì còn đỡ, nhưng nếu trong hai thằng có một thằng mạnh hơn thì y như rằng thằng còn lại sẽ nghĩ quan hệ hai bên có vấn đề dù chưa chắc thằng kia nghĩ thế. Như dân Trung thì chả thấy Trung Việt có vấn đề gì nhưng dân Việt lúc nào cũng thấy. Như dân Việt éo bao giờ thấy Việt với Campuchia có vấn đề gì còn dân Campuchia lúc nào cũng hậm hực. Nói chung sống thế quá khổ các chế ạ :))”.
       
       Nội dung comment của Ái Nữ, nhân vật mới được Katharine Bui chấp nhận cho vào friends list trước đó vài giờ, cho status trên:
       
       “Tôi có một ông bạn già là thương gia xứ Sri Lanka, nhờ ông ấy mà tôi biết rằng người dân Sri Lanka yêu Trung Quốc, ghét Ấn Độ, hâm mộ Việt Nam. Ông ta du lịch nhiều nơi và đã đi qua cả ba nước ấy. Trước khi trở thành thương gia, ông ta làm việc cho văn phòng chính phủ. Khi trò chuyện qua mạng, chả bao giờ tôi nói chuyện về mối quan hệ Việt-Trung với lão sói già ấy. Nội dung câu chuyện của chúng tôi:
       
       Lão Sói Già: "Này Ainu, hãy mua giúp tôi mấy chiếc áo sơ mi cho tôi và đứa cháu nội của tôi bốn tuổi, tôi rất thích hàng may mặc của Việt Nam". Lão Sói Già nói thật, vì tôi biết đồ may mặc của Sri Lanka chẳng ra gì, căn cứ vào mấy thứ mà lão mang sang Việt Nam làm quà. Tuy nhiên lời yêu cầu tương tự có lẽ cũng được lão đặt ra cho những người bạn Trung Quốc của lão. Bấy giờ tôi đang ở ké shop quần áo của cô bạn mà tôi mới quen tại Sài Gòn hồi tháng Tám năm ngoái, nàng chỉ bán thời trang phụ nữ. Tôi bảo nàng: "Hãy tìm mua áo cho người bạn sành sỏi của chúng ta, nhớ đừng có mua nhầm hàng Trung Quốc đấy!" Tôi nhắc thế bởi vì trong shop của nàng, tôi bắt gặp những chiếc áo của Trung Quốc nhưng được cắt mác đi. "Vì bây giờ người ta đang ghét Tàu, có những người thấy mác Tàu họ sẽ không mua, nhưng mình vẫn nhập vì rõ ràng là nó đẹp và chất lượng hơn hàng chợ Việt Nam ngang giá". Nhân viên bán hàng của nàng nói thế.