Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

Với những con mèo

 Tùy bút của Ái Nữ      

       Đêm qua một người bạn ở Nga đã trò truyện với tôi trên Facebook. Cô ấy có ảnh chụp những con mèo rất đẹp còn tôi thì thích những chú mèo ấy. Một người không thể là người xấu khi họ yêu thương và chăm sóc mèo. Tôi đoán là cô ấy tin như thế. Mặc dù có nhiều người ghét chúng, nhưng loài mèo vẫn quyến rũ được một số đông trong nhân loại, kể cả tôi.
       Đàn ông thích ngắm những cô gái đẹp. Tôi thì sáng mắt lên khi nhìn thấy một con mèo đẹp. Nhưng con mèo mà tôi yêu nhất, con mèo đã sống cùng tôi khi tôi còn nhỏ, không phải là một con mèo đẹp đâu. Nó là một con mèo mướp trông rất bình thường, nhưng trong nó có những phẩm chất phi thường. Không chỉ khôn ngoan, dũng cảm và nhiều quyền lực, nó lại còn biết quyến rũ tôi nữa. Nhờ có nó mà tôi học được cách yêu thương và chăm sóc một con mèo. Với tôi nó chính là con mèo đẹp nhất. Tôi nhớ tất cả những gì về nó.
        Rồi đến một ngày Ai-Đó nói với tôi rằng tôi không thể dành thời gian cho những con mèo thêm nữa. Thế giới này đã có nhiều người chăm sóc chúng. Tôi cần bước vào một cuộc sống rộng lớn hơn và những con mèo không thể đi cùng tôi trong nhịp điệu đó.
       Thỉnh thoảng có những con mèo lạ uyển chuyển và yểu điệu đi qua nơi ở của tôi, tôi không nén được cất tiếng gọi chúng một cách dịu dàng. Khi chúng dỏng tai, mở to mắt nhìn tôi và quay đầu bỏ chạy, tôi nhớ rằng cuộc sống của tôi bây giờ đã khác.
                                                                                               03 - 4 - 2013

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Đêm qua có người gọi điện thoại...

Tùy bút của Ái Nữ

       Không phải là chuyện giật gân gì đâu, mà là chuyện không đầu không cuối.
       Người ta gọi vào ban ngày, tôi được nghe cuộc gọi đó vào ban đêm, nhưng gọi và nghe cùng một lúc.
       Cùng một lúc, tôi sống trong ngày của người khác và trong đêm của mình.
       Người đó bảo: “Học hành mất bấy nhiêu năm, cô bỏ nghề thì tiếc lắm!” Tôi vốn là đồng nghiệp của họ. Họ đang sống vào ngày, còn tôi đang sống vào đêm.
       Đêm là lúc nên nghỉ ngơi, nhưng điều này không đúng với tất cả mọi người, cũng không luôn đúng với tôi.
       Người đó hỏi: “Bao giờ thì cô lập gia đình? Đến khi đó nhớ báo tin cho tôi nhé! Tôi sẽ gửi quà cho cô”. Tôi tự hỏi sao họ không chịu nghĩ đến việc tặng quà cho tôi vì lý do khác? Như vậy “gửi quà” không phải là mối quan tâm của họ.
       Tôi không giấu họ rằng tôi không quan tâm đến chuyện lập gia đình. Họ không biết gia đình của tôi ở khắp nơi, phần lớn là những người còn chưa nhận ra tôi.
       Người đó nói: “Cô xem nhẹ trái tim, xem nặng cái đầu”. Tôi mỉm cười. Theo nghĩa đen, tim nhẹ hơn đầu. Theo nghĩa đen, vị trí của trái tim không ở trên cái đầu. Tự bản thân tôi chưa bao giờ so sánh giống như họ.